LƯU Ý: ĐÂY LÀ SẢN PHẨM DO NGÂU LÀM RA. VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI ĐÂU KHÁC HAY ĐĂNG CÔNG KHAI DƯỚI BẤT CỨ TRƯỜNG HỢP NÀO.
Cảm ơn cậu đã điền xong và ủng hộ Ngâu nhé. Bây giờ hãy tới bản chơi thử của IFic Twisted Love thôi nào.
''Consent''
(button:)[[Chuối mèo]]
(button:)[[Chuối chuối]]
''Non-consent''
(button:)[[Chuối mèo|Bắt đầu]]
(button:)[[Chuối chuối|1]]
{(set: $var to "value")
(if: $var is "other value")[
<!DOCTYPE html>
<html lang="vn" dir="ltr">
<head>
<meta charset="utf-8">
<title>Một tối bình yên</title>
</head>
<body>
<div onmousedown="return false" onselectstart="return false">
</div>
</body>
</html>
]
(else:)[
<div onmousedown="return false" onselectstart="return false">
(set: $Topname to "")
(put:(prompt: "Top của cậu tên là gì?",$Topname) into $Topname)
(set: $Botname to "")
(put:(prompt: "Bot của cậu tên là gì?",$Botname) into $Botname)
(set: $ngoixungtop to "")
(put:(prompt: "Ngôi xưng của top/cách gọi thứ hai của top là gì? Ví dụ:A có ngôi xưng là anh thì sẽ là A nhìn sang trái sau đó anh khẽ mỉm cười",$ngoixungtop) into $ngoixungtop)
(set: $ngoixungbot to "")
(put:(prompt: "Ngôi xưng của bot/cách gọi thứ hai của bot là gì? Ví dụ:A có ngôi xưng là anh thì sẽ là A nhìn sang trái sau đó anh khẽ mỉm cười",$ngoixungbot) into $ngoixungbot)
(set: $xunghotop to "")
(put:(prompt: "Top xưng hô với bot như thế nào? Ví dụ: tôi, anh, chị, tao",$xunghotop) into $xunghotop)
(set: $topgoibot to "")
(put:(prompt: "Top gọi bot như thế nào? Ví dụ: bạn, em, mày",$topgoibot) into $topgoibot)
(set: $xunghobot to "")
(put:(prompt:"Bot xưng hô với Top như thế nào? Ví dụ: tôi, anh, chị, tao",$xunghobot) into $xunghobot)
(set: $botgoitop to "")
(put:(prompt:"Bot gọi Top là gì? Ví dụ: bạn, em, mày",$botgoitop) into $botgoitop)
(set: $topgoitenbot to "")
(put:(prompt: "Cách Top gọi tên Bot là gì?",$topgoitenbot) into $topgoitenbot)
(set: $botgoitentop to "")
(put:(prompt: "Cách Bot gọi tên Top là gì?", $botgoitentop) into $botgoitentop)
</div>
]}
Làm thế nào để giữ thật chặt một người bên cạnh mình? Để họ vĩnh viễn không bao giờ rời đi? Để mối liên kết giữa cả hai sẽ không bị đứt rời? Những câu hỏi ấy vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí $Topname mỗi khi $ngoixungtop dõi theo $Botname. Chỉ cần $ngoixungbot rời khỏi tầm tay $ngoixungtop, trái tim này lại bức bối nhói lên.
$Topname nghĩ, rồi lại nghĩ. Cho đến khi $ngoixungtop cuối cùng cũng tìm được câu trả lời cho mình.
Nếu như $ngoixungbot đáng quý đến vậy, thì chẳng phải tốt hơn nếu như $Topname cứ thế đem đối phương giấu đi là được rồi? Chẳng phải cách tốt nhất để trói buộc một người chỉ đơn giản là cướp đi tất cả những gì của $Botname, cho đến khi $ngoixungtop trở thành tất cả của $ngoixungbot sao? Từng chút từng chút, $ngoixungtop muốn bẻ gãy lý trí và khiến $ngoixungbot phụ thuộc vào mình.
“$botgoitentop...? $botgoitop muốn làm gì…?” $Botname kinh ngạc nhìn người trước mặt, một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng $ngoixungbot khi $ngoixungbot ngước lên nhìn $Topname. $ngoixungbot theo bản năng chạy trốn tuy nhiên cơn choáng váng làm cơ thể $ngoixungbot nặng trĩu.
“$topgoitenbot….” $Topname mỉm cười, đôi mắt $ngoixungtop đục ngầu ớn lạnh. $ngoixungtop nhét chiếc khăn được tẩm thuốc mê vào trong túi ngồi xuống trước mặt $ngoixungbot. Bàn tay $ngoixungtop vươn ra luồn qua mái tóc $ngoixungbot, rồi chỉ một chút lực đã dễ dàng kéo $ngoixungbot ngã vào lòng mình. $Topname cảm nhận đươc cơ thể $Botname căng thẳng gồng lên, như muốn chống lại cơn buồn ngủ. Song tất cả chỉ là vô dụng thôi.
$ngoixungbot đã nằm trọn trong vòng tay $ngoixungtop rồi.
“Hãy cùng về nhà thôi nào.”
…….
….
…
..
.
[[Tiếp tục]]//Cộc. Cộc.//
Tiếng bước chân vang vọng khắp dãy hành lang nhỏ hẹp dẫn xuống tầng hầm. Ánh sáng mặt trời không thể chạm tới nơi này, chỉ có thể dựa vào bóng đèn trên trần nhà để soi sáng.
//Cạch.//
Và khi cánh cửa gỗ được mở ra, $Topname cuối cùng cũng thấy được người mà $ngoixungtop vẫn luôn mong nhớ. $ngoixungtop khó có thể dùng lời diễn tả được hết cảm giác hạnh phúc của mình khi nhìn thấy $Botname yên lặng ngồi trên giường. Cổ chân $ngoixungbot bị xích lại với thành giường, nơi làn da đỏ tấy lên cho thấy $ngoixungbot đã cố gắng tháo nó ra. Trên người $ngoixungbot lúc này chỉ mặc một bộ trang phục đơn giản do $Topname chuẩn bị. Thấp thoáng phía sau lớp vải mỏng là những vết bầm tím chưa tan hết, vết răng cùng những dấu hôn đỏ ửng.
Đã một tuần kể từ khi $Topname bắt cóc $Botname và giam giữ $ngoixungbot dưới tầng hầm của mình. Ban đầu $ngoixungbot vẫn cố gắng thương lượng, rồi phản kháng lại $ngoixungtop. Nhưng $Topname biết chính xác cách để khiến $ngoixungbot ngoan ngoãn là gì.
Dù thật đáng tiếc khi $ngoixungtop đã yêu $ngoixungbot lâu tới vậy, thế mà cuối cùng vẫn phải dùng cách tàn nhẫn này để có được $ngoixungbot. Nó cũng khá phiền phức để bắt cóc được $ngoixungbot tới đây. Song mỗi khi hình bóng $ngoixungtop là thứ duy nhất hiện lên nơi đôi mắt $ngoixungbot, một sự thỏa mãn khiến toàn thân $Topname tê rần. $ngoixungtop vẫn luôn khao khát được là duy nhất trong thế giới của $Botname như vậy đó.
$Topname chậm rãi bước tới bên giường, ngồi xuống nhưng không nói gì với $Botname đang cảnh giác co mình trước $ngoixungtop. Bàn tay $ngoixungtop vừa vươn ra, cơ thể $ngoixungbot đã theo phản xạ giật lên.
Tuy nhiên $Topname chỉ nhẹ nhàng vuốt ve gò má $Botname, ngón cái miết nhẹ lên đôi môi đã bị cắn rách. “Hôm nay $topgoibot có ngoan không, $topgoitenbot?”
“......Thả $xunghobot ra.” $Botname nhíu chặt mày, vài giây sau $ngoixungbot mới trầm giọng nói.
$Topname nhìn $Botname, rồi lắc đầu thở dài. “$topgoibot vẫn chưa bỏ cuộc sao?”
“$botgoitop không thể giam cầm $xunghobot ở đây mãi mãi được!” $Botname hất tay $Topname ra, giận dữ hét lên.
“$xunghotop có thể.” Ấy vậy mà $Topname chỉ bình thản đáp lại, như thể sự phẫn nộ của $Botname chẳng là gì đối với $ngoixungtop. $ngoixungtop nhìn thẳng vào $ngoixungbot, đôi mắt ấy khiến $ngoixungbot ngột ngạt không thở được.
“$botgoitop điên rồi, $botgoitentop….” $Botname ôm lấy thân thể run rẩy của mình, hai mắt nhắm chặt như muốn ngăn không cho bản thân nhớ lại những chuyện tồi tệ mà $Topname đã làm, và những thứ $ngoixungtop có thể làm.
Nhưng $Topname đã không còn muốn nhẹ nhàng nữa. Bàn tay $ngoixungtop vươn ra nắm lấy mái tóc $Botname rồi kéo giật $ngoixungbot về phía mình. $ngoixungbot ngã vào lòng $ngoixungtop, bị cánh tay của đối phương ôm siết lấy kìm hãm. Gương mặt hai người gần kề, và $ngoixungbot cảm nhận được hơi thở đối phương nóng rực khi $ngoixungtop gằn lên từng chữ.
"Phải, $xunghotop yêu $topgoibot đến phát điên lên rồi." $Topname cười hắt một tiếng chế giễu, sau đó vung tay ném $Botname lên giường. $ngoixungtop len vào giữa hai chân $ngoixungbot, chiếc quần bị kéo thấp, cho phép âm đạo bị xâm phạm tới sưng đỏ kia bại lỗ ra trước mắt. Rõ ràng $Topname còn muốn giúp $ngoixungbot bôi thuốc, vậy mà xem $Botname khiến $ngoixungtop phải làm gì đây. “Vì thế nên $topgoibot chỉ được phép thuộc về $xunghotop, là của $xunghotop.” Vừa nói, bàn tay $Topname vừa miết lên vùng đùi non của $Botname, vân vê theo những dấu răng $ngoixungtop để lại đêm qua. Rồi hai ngón tay $ngoixungtop chụm vào, xoa tròn trên vùng mô thịt gồ lên. Đôi mắt $Topname hơi híp vào, màu sắc nơi con ngươi đục sánh. “Tại sao $topgoibot lại muốn rời đi? $topgoibot cũng yêu $xunghotop mà. Hay để $xunghotop nhắc $topgoibot nhớ cơ thể này yêu $xunghotop như thế nào?”
"......" $Botname nghiêng đầu không muốn đối diện $Topname, càng không muốn đáp lại những lời hoang đường của $ngoixungtop.
"Vậy là $topgoibot vẫn quyết định chống đối $xunghotop tới cùng." $Topname cười lạnh. $ngoixungtop nắm lấy cổ áo $Botname rồi giật mạnh xuống, những chiếc cúc văng ra và hai vạt áo bung mở. Bầu ngực mịn màng mê người bại lộ ra trước mắt $ngoixungtop, hai đầu ti hồng sẫm còn hơi săn vào khi tiếp xúc với không khí lạnh.
Chiếc quần của $Botname cũng bị $Topname lột bỏ, vắt vẻo ở bên cổ chân bị xích. Hai ngón tay $ngoixungtop miết dọc theo khe huyệt nhỏ đôi lần. Dẫu cho âm đạo $ngoixungbot vẫn chưa đủ ướt, $ngoixungtop vẫn bất ngờ thúc hai ngón tay vào trong nơi yếu ớt ấy. Chúng dồn dập cọ xát vào vách thịt chật hẹp, ép buộc nó phải tách rộng ra để đón nhận hình phạt sắp tới.
[[Kết thúc bản chơi thử]]Làm thế nào để giữ thật chặt một người bên cạnh mình? Để họ vĩnh viễn không bao giờ rời đi? Để mối liên kết giữa cả hai sẽ không bị đứt rời? Những câu hỏi ấy vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí $Topname mỗi khi $ngoixungtop dõi theo $Botname. Chỉ cần $ngoixungbot rời khỏi tầm tay $ngoixungtop, trái tim này lại bức bối nhói lên.
Những cảm xúc ấy tích tụ ngày một nhiều dần, bức tường $Topname dựng lên để che giấu chúng cũng vì thế mà rạn nứt. Cho đến một ngày nó sụp đổ, và $Topname bị buộc phải cho $Botname biết về góc khuất xấu xí $ngoixungtop từng muốn giấu đi mãi mãi ấy.
“$xunghobot sẽ không rời đi, $botgoitentop.” $Botname nói với $Topname khi $ngoixungbot siết chặt lấy bàn tay $ngoixungtop. Ánh mắt $ngoixungbot kiên định hơn bao giờ hết. Trớ trêu thay ngay cả lúc đó, $ngoixungtop vẫn không thể hoàn toàn tin vào lời $ngoixungbot nói.
$Topname muốn tin, nhưng trái tim $ngoixungtop lại khao khát nhiều hơn.
“Như thế vẫn chưa đủ, $topgoitenbot.” $Topname nói, ánh mắt rũ xuống âm trầm. $ngoixungtop nhìn bàn tay hai người đan siết vào nhau, trong tâm trí lại hình dung ra xiềng xích có thể trói buộc họ với nhau. Rồi khi $Topname ngước lên, $ngoixungtop nhìn vào chiếc cổ xinh đẹp ấy, tưởng tượng sẽ ra sao nếu $Botname đeo lên chiếc vòng chứng minh $ngoixungbot thuộc về $ngoixungtop.
Sự tự do của $Botname, $Topname muốn tước nó đi. Thế giới của $ngoixungbot, $ngoixungtop muốn là người duy nhất. Liệu ngay cả những suy nghĩ này cũng có thể được gọi là yêu không?
Những ham muốn méo mó vặn vẹo cuộn trào làm cổ họng $Topname nghẹn vào. Nhưng trước khi đôi môi $ngoixungtop kịp thốt lên một tiếng nào nữa, $Botname đã rướn người hôn lên môi $ngoixungtop.
“Nếu vậy hãy giam cầm $xunghobot lại đi. Tại nơi $botgoitop biết sẽ chẳng có bất cứ điều gì có thể cướp $xunghobot khỏi $botgoitop nữa.” $Botname mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt ve gò má $Topname. Đôi mắt họ chạm nhau, màu sắc trong đôi ngươi ấy quyện sánh vào, nhấp nháy ý cười.
Và chỉ trong một khoảnh khắc, $Topname đã bị mê hoặc. Tâm trí $ngoixungtop trống rỗng, bao nhiêu hoài nghi cùng do dự tan biến vào trong nụ cười của $Botname. $ngoixungtop ôm thật chặt $ngoixungbot vào lòng, đem cơ thể hai người áp sát vào nhau. Bàn tay $ngoixungtop chậm rãi luồn ra phía sau, dễ dàng bao lấy cổ $ngoixungbot rồi chậm rãi siết vào. $ngoixungtop cảm nhận được cơ thể $ngoixungbot run lên, tuy nhiên $ngoixungbot vẫn ôm $ngoixungtop thật chặt không buông.
Cứ như vậy, bánh xe số phận giữa hai người họ chậm rãi xoay chuyển. Một câu chuyện mới được bắt đầu.
…….
….
…
..
.
[[Tiếp tục|chuối mèo 1]]Làm thế nào để giữ thật chặt một người bên cạnh mình? Để họ vĩnh viễn không bao giờ rời đi? Để mối liên kết giữa cả hai sẽ không bị đứt rời? Những câu hỏi ấy vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí $Topname mỗi khi $ngoixungtop dõi theo $Botname. Chỉ cần $ngoixungbot rời khỏi tầm tay $ngoixungtop, trái tim này lại bức bối nhói lên.
Những cảm xúc ấy tích tụ ngày một nhiều dần, bức tường $Topname dựng lên để che giấu chúng cũng vì thế mà rạn nứt. Cho đến một ngày nó sụp đổ, và $Topname bị buộc phải cho $Botname biết về góc khuất xấu xí $ngoixungtop từng muốn giấu đi mãi mãi ấy.
“$xunghobot sẽ không rời đi, $botgoitentop.” $Botname nói với $Topname khi $ngoixungbot siết chặt lấy bàn tay $ngoixungtop. Ánh mắt $ngoixungbot kiên định hơn bao giờ hết. Trớ trêu thay ngay cả lúc đó, $ngoixungtop vẫn không thể hoàn toàn tin vào lời $ngoixungbot nói.
$Topname muốn tin, nhưng trái tim $ngoixungtop lại khao khát nhiều hơn.
“Như thế vẫn chưa đủ, $topgoitenbot.” $Topname nói, ánh mắt rũ xuống âm trầm. $ngoixungtop nhìn bàn tay hai người đan siết vào nhau, trong tâm trí lại hình dung ra xiềng xích có thể trói buộc họ với nhau. Rồi khi $Topname ngước lên, $ngoixungtop nhìn vào chiếc cổ xinh đẹp ấy, tưởng tượng sẽ ra sao nếu $Botname đeo lên chiếc vòng chứng minh $ngoixungbot thuộc về $ngoixungtop.
Sự tự do của $Botname, $Topname muốn tước nó đi. Thế giới của $ngoixungbot, $ngoixungtop muốn là người duy nhất. Liệu ngay cả những suy nghĩ này cũng có thể được gọi là yêu không?
Những ham muốn méo mó vặn vẹo cuộn trào làm cổ họng $Topname nghẹn vào. Nhưng trước khi đôi môi $ngoixungtop kịp thốt lên một tiếng nào nữa, $Botname đã rướn người hôn lên môi $ngoixungtop.
“Nếu vậy hãy giam cầm $xunghobot lại đi. Tại nơi $botgoitop biết sẽ chẳng có bất cứ điều gì có thể cướp $xunghobot khỏi $botgoitop nữa.” $Botname mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt ve gò má $Topname. Đôi mắt họ chạm nhau, màu sắc trong đôi ngươi ấy quyện sánh vào, nhấp nháy ý cười.
Và chỉ trong một khoảnh khắc, $Topname đã bị mê hoặc. Tâm trí $ngoixungtop trống rỗng, bao nhiêu hoài nghi cùng do dự tan biến vào trong nụ cười của $Botname. $ngoixungtop ôm thật chặt $ngoixungbot vào lòng, đem cơ thể hai người áp sát vào nhau. Bàn tay $ngoixungtop chậm rãi luồn ra phía sau, dễ dàng bao lấy cổ $ngoixungbot rồi chậm rãi siết vào. $ngoixungtop cảm nhận được cơ thể $ngoixungbot run lên, tuy nhiên $ngoixungbot vẫn ôm $ngoixungtop thật chặt không buông.
Cứ như vậy, bánh xe số phận giữa hai người họ chậm rãi xoay chuyển. Một câu chuyện mới được bắt đầu.
…….
….
…
..
.
[[Tiếp tục|Chuối chuối 1]]Làm thế nào để giữ thật chặt một người bên cạnh mình? Để họ vĩnh viễn không bao giờ rời đi? Để mối liên kết giữa cả hai sẽ không bị đứt rời? Những câu hỏi ấy vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí $Topname mỗi khi $ngoixungtop dõi theo $Botname. Chỉ cần $ngoixungbot rời khỏi tầm tay $ngoixungtop, trái tim này lại bức bối nhói lên.
$Topname nghĩ, rồi lại nghĩ. Cho đến khi $ngoixungtop cuối cùng cũng tìm được câu trả lời cho mình.
Nếu như $ngoixungbot đáng quý đến vậy, thì chẳng phải tốt hơn nếu như $Topname cứ thế đem đối phương giấu đi là được rồi? Chẳng phải cách tốt nhất để trói buộc một người chỉ đơn giản là cướp đi tất cả những gì của $Botname, cho đến khi $ngoixungtop trở thành tất cả của $ngoixungbot sao? Từng chút từng chút, $ngoixungtop muốn bẻ gãy lý trí và khiến $ngoixungbot phụ thuộc vào mình.
“$botgoitentop...? $botgoitop muốn làm gì…?” $Botname kinh ngạc nhìn người trước mặt, một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng $ngoixungbot khi $ngoixungbot ngước lên nhìn $Topname. $ngoixungbot theo bản năng chạy trốn tuy nhiên cơn choáng váng làm cơ thể $ngoixungbot nặng trĩu.
“$topgoitenbot….” $Topname mỉm cười, đôi mắt $ngoixungtop đục ngầu ớn lạnh. $ngoixungtop nhét chiếc khăn được tẩm thuốc mê vào trong túi ngồi xuống trước mặt $ngoixungbot. Bàn tay $ngoixungtop vươn ra luồn qua mái tóc $ngoixungbot, rồi chỉ một chút lực đã dễ dàng kéo $ngoixungbot ngã vào lòng mình. $Topname cảm nhận đươc cơ thể $Botname căng thẳng gồng lên, như muốn chống lại cơn buồn ngủ. Song tất cả chỉ là vô dụng thôi.
$ngoixungbot đã nằm trọn trong vòng tay $ngoixungtop rồi.
“Hãy cùng về nhà thôi nào.”
…….
….
…
..
.
[[Tiếp tục|1.1]]Vậy là bản chơi thử của IFic Twisted Love đến đây là hết rồi. Nếu như cậu thích nó thì xin đừng ngần ngại inbox Ngâu ngay để mua cơm nhéeeeeeeee
Địa ngục đang chờ cậu tới ghé chơi <3//Cộc. Cộc.//
Tiếng bước chân vang vọng khắp dãy hành lang nhỏ hẹp dẫn xuống tầng hầm. Ánh sáng mặt trời không thể chạm tới nơi này, chỉ có thể dựa vào bóng đèn trên trần nhà để soi sáng.
//Cạch.//
Và khi cánh cửa gỗ được mở ra, $Topname cuối cùng cũng thấy được người mà $ngoixungtop vẫn luôn mong nhớ. $ngoixungtop khó có thể dùng lời diễn tả được hết cảm giác hạnh phúc của mình khi nhìn thấy $Botname yên lặng ngồi trên giường. Cổ chân $ngoixungbot bị xích lại với thành giường, nơi làn da đỏ tấy lên cho thấy $ngoixungbot đã cố gắng tháo nó ra. Trên người $ngoixungbot lúc này chỉ mặc một bộ trang phục đơn giản do $Topname chuẩn bị. Thấp thoáng phía sau lớp vải mỏng là những vết bầm tím chưa tan hết, vết răng cùng những dấu hôn đỏ ửng.
Đã một tuần kể từ khi $Topname bắt cóc $Botname và giam giữ $ngoixungbot dưới tầng hầm của mình. Ban đầu $ngoixungbot vẫn cố gắng thương lượng, rồi phản kháng lại $ngoixungtop. Nhưng $Topname biết chính xác cách để khiến $ngoixungbot ngoan ngoãn là gì.
Dù thật đáng tiếc khi $ngoixungtop đã yêu $ngoixungbot lâu tới vậy, thế mà cuối cùng vẫn phải dùng cách tàn nhẫn này để có được $ngoixungbot. Nó cũng khá phiền phức để bắt cóc được $ngoixungbot tới đây. Song mỗi khi hình bóng $ngoixungtop là thứ duy nhất hiện lên nơi đôi mắt $ngoixungbot, một sự thỏa mãn khiến toàn thân $Topname tê rần. $ngoixungtop vẫn luôn khao khát được là duy nhất trong thế giới của $Botname như vậy đó.
$Topname chậm rãi bước tới bên giường, ngồi xuống nhưng không nói gì với $Botname đang cảnh giác co mình trước $ngoixungtop. Bàn tay $ngoixungtop vừa vươn ra, cơ thể $ngoixungbot đã theo phản xạ giật lên.
Tuy nhiên $Topname chỉ nhẹ nhàng vuốt ve gò má $Botname, ngón cái miết nhẹ lên đôi môi đã bị cắn rách. “Hôm nay $topgoibot có ngoan không, $topgoitenbot?”
“......Thả $xunghobot ra.” $Botname nhíu chặt mày, vài giây sau $ngoixungbot mới trầm giọng nói.
$Topname nhìn $Botname, rồi lắc đầu thở dài. “$topgoibot vẫn chưa bỏ cuộc sao?”
“$botgoitop không thể giam cầm $xunghobot ở đây mãi mãi được!” $Botname hất tay $Topname ra, giận dữ hét lên.
“$xunghotop có thể.” Ấy vậy mà $Topname chỉ bình thản đáp lại, như thể sự phẫn nộ của $Botname chẳng là gì đối với $ngoixungtop. $ngoixungtop nhìn thẳng vào $ngoixungbot, đôi mắt ấy khiến $ngoixungbot ngột ngạt không thở được.
“$botgoitop điên rồi, $botgoitentop….” $Botname ôm lấy thân thể run rẩy của mình, hai mắt nhắm chặt như muốn ngăn không cho bản thân nhớ lại những chuyện tồi tệ mà $Topname đã làm, và những thứ $ngoixungtop có thể làm.
Nhưng $Topname đã không còn muốn nhẹ nhàng nữa. Bàn tay $ngoixungtop vươn ra nắm lấy mái tóc $Botname rồi kéo giật $ngoixungbot về phía mình. $ngoixungbot ngã vào lòng $ngoixungtop, bị cánh tay của đối phương ôm siết lấy kìm hãm. Gương mặt hai người gần kề, và $ngoixungbot cảm nhận được hơi thở đối phương nóng rực khi $ngoixungtop gằn lên từng chữ.
"Phải, $xunghotop yêu $topgoibot đến phát điên lên rồi." $Topname cười hắt một tiếng chế giễu, sau đó vung tay ném $Botname lên giường. $ngoixungtop len vào giữa hai chân $ngoixungbot, chiếc quần bị kéo thấp, để lộ ra dương vật $ngoixungbot vẫn chưa sinh ra phản ứng, nhưng cửa hậu lại sưng đỏ lộ rõ dấu vết bị xâm phạm. Rõ ràng $Topname còn muốn giúp $ngoixungbot bôi thuốc, vậy mà xem $Botname khiến $ngoixungtop phải làm gì đây.
“Vì thế nên $topgoibot chỉ được phép thuộc về $xunghotop, là của $xunghotop.” Vừa nói, bàn tay $Topname vừa miết lên vùng đùi non của $Botname, vân vê theo những dấu răng $ngoixungtop để lại đêm qua. Rồi bàn tay $ngoixungtop khum vào, tạo thành một cái lỗ nhỏ để xóc lên xuống cọ xát với dương vật $ngoixungbot. Đôi mắt $Topname hơi híp vào, màu sắc nơi con ngươi đục sánh. “Tại sao $topgoibot lại muốn rời đi? $topgoibot cũng yêu $xunghotop mà. Hay để $xunghotop nhắc $topgoibot nhớ cơ thể này yêu $xunghotop như thế nào?”
"......" $Botname nghiêng đầu không muốn đối diện $Topname, càng không muốn đáp lại những lời hoang đường của $ngoixungtop.
"Vậy là $topgoibot vẫn quyết định chống đối $xunghotop tới cùng." $Topname cười lạnh. $ngoixungtop nắm lấy cổ áo $Botname rồi giật mạnh xuống, những chiếc cúc văng ra và hai vạt áo bung mở. Bầu ngực mịn màng mê người bại lộ ra trước mắt $ngoixungtop, hai đầu ti hồng sẫm còn hơi săn vào khi tiếp xúc với không khí lạnh.
Chiếc quần của $Botname cũng bị $Topname lột bỏ, vắt vẻo ở bên cổ chân bị xích. Dương vật $ngoixungbot mới chỉ miễn cưỡng hơi cương lên, rồi lại bị bàn tay $ngoixungtop siết vào. $ngoixungtop dùng ngón tay xoa tròn lên đỉnh trụ mẫn cảm đôi lần, miết đi vài giọt tinh dịch trắng đục rỉ ra. Và khi $Topname trượt ngón tay xuống dưới, cửa hậu chật hẹp kia cũng đang mấp máy giống như đang hít thở. Quả nhiên nơi này vẫn là thành thật nhất mà.
Thế nên chẳng cần mất quá nhiều công sức chuẩn bị, $Topname vẫn dễ dàng thúc hai ngón tay vào trong nơi yếu ớt ấy. Chúng dồn dập cọ xát vào vách thịt chật hẹp, ép buộc nó phải tách rộng ra để đón nhận dị vật.
[[Kết thúc bản chơi thử]]//Cộc. Cộc.//
Tiếng bước chân vang vọng khắp dãy hành lang nhỏ hẹp dẫn xuống tầng hầm. Ánh sáng mặt trời không thể chạm tới nơi này, chỉ có thể dựa vào bóng đèn trên trần nhà để soi sáng.
//Cạch.//
Và khi cánh cửa gỗ được mở ra, $Topname cuối cùng cũng thấy được người mà $ngoixungtop vẫn luôn mong nhớ. $ngoixungtop khó có thể dùng lời diễn tả được hết cảm giác hạnh phúc của mình khi nhìn thấy $Botname yên lặng ngồi trên giường. Cổ chân $ngoixungbot bị xích lại với thành giường, không có một dấu vết di chuyển nào. Có vẻ như $ngoixungbot vẫn luôn ngoan ngoãn chờ đợi $ngoixungtop.
Trên người $Botname lúc này chỉ mặc một bộ trang phục đơn giản do $Topname chuẩn bị. Thấp thoáng phía sau lớp vải mỏng là những vết răng cùng những dấu hôn đỏ ửng.
Đã một tuần kể từ khi $Topname giam giữ $Botname dưới tầng hầm của mình. Họ đã cùng nhau sắp xếp mọi thứ ổn thỏa để không ai làm phiền thế giới của hai người nữa.
Cho dù ban đầu $Topname vẫn còn có chút do dự khi phải dùng biện pháp này, song mỗi khi $ngoixungtop hình bóng mình là thứ duy nhất hiện lên nơi đôi mắt $ngoixungbot, một sự thỏa mãn khiến toàn thân $Topname tê rần. Không ai biết $ngoixungbot đi đâu, cũng không ai cần biết cả. Bởi vì bây giờ $Botname là của riêng $Topname mà thôi.
$Topname chậm rãi bước tới bên giường, $Botname nhận ra $ngoixungtop đã đến nên mỉm cười ngước lên chào mừng đối phương trở về. $ngoixungtop ngồi xuống bên giường, $ngoixungbot cũng chủ động nhích đến gần.
$Topname nhẹ nhàng vuốt ve gò má $Botname, ngón cái miết nhẹ lên đôi môi $ngoixungbot. “Hôm nay $topgoibot có ngoan không, $topgoitenbot?”
“$xunghobot vẫn luôn đợi $botgoitop đó.” $Botname nắm lấy bàn tay $Topname, nghiêng đầu dụi lên đó. $ngoixungbot ngước lên, nơi đôi mắt có đôi phần mơ màng lười biếng. Phải rồi, kể từ khi bị giam cầm ở đây, $ngoixungbot đã không đi đâu bên ngoài căn phòng nhỏ khép kín ấy, cũng không được tiếp xúc với ánh mặt trời. Vì thế hầu hết thời gian $Botname đều khá uể oải làm $Topname đau lòng biết bao, lại càng muốn yêu chiều $ngoixungbot nhiều hơn nữa.
“Vậy $xunghotop cũng nên thưởng cho $topgoibot thôi nhỉ?” $Topname khẽ cười, nắm lấy cằm $Botname để $ngoixungbot đối diện với mình. $ngoixungtop rướn người đến gần, $ngoixungbot cũng liền nhắm mắt vào.
Khi đôi môi hai người chạm nhau, nụ hôn bắt đầu bằng những cái cọ xát khẽ, sau đó nhanh chóng trở nên cuồng nhiệt khi đầu lưỡi $Topname len vào trong khoang miệng nóng ẩm. Hai chiếc lưỡi quấn quýt vào nhau, mỗi hơi thở nóng rực phả ra đều được đối phương tham lam nuốt xuống.
"$xunghotop yêu $topgoibot, $topgoitenbot, yêu đến phát điên lên rồi." $Topname cười hắt một tiếng tự giễu chính bản thân. $ngoixungtop biết điều này là sai, $ngoixungtop biết cho dù $Botname tình nguyện, $ngoixungtop cũng không nên giam cầm $ngoixungbot lại như vậy. Tuy nhiên đến cuối cùng $ngoixungtop cũng không chiến thắng được sự tham lam của mình.
Không khí trong phòng nóng dần lên, hơi thở dần cạn kiệt giữa nụ hôn và tâm trí ngày càng choáng váng. $Topname bất ngờ vung tay ném $Botname lên giường. $ngoixungtop len vào giữa hai chân $ngoixungbot, chiếc quần bị kéo thấp, cho phép âm đạo bị dày vò tới sưng đỏ kia bại lộ ra trước mắt. Rõ ràng $Topname còn muốn giúp $ngoixungbot bôi thuốc, vậy mà xem $Botname khiến $ngoixungtop phải làm gì đây.
“Vì thế nên $topgoibot chỉ được phép thuộc về $xunghotop, là của $xunghotop.” Vừa nói, bàn tay $Topname vừa miết lên vùng đùi non của $Botname, vân vê theo những dấu răng $ngoixungtop để lại đêm qua. Rồi hai ngón tay $ngoixungtop chụm vào, xoa tròn trên vùng mô thịt gồ lên. Đôi mắt $Topname hơi híp vào, màu sắc nơi con ngươi đục sánh. “Cho $xunghotop thấy $topgoibot cũng yêu $xunghotop tới nhường nào đi.”
$Botname run rẩy hít sâu một hơi, sau đó chủ động mở rộng hai chân mình. $ngoixungbot vòng tay ôm lấy cổ $Topname mà kéo xuống, để gương mặt $ngoixungtop vùi vào cổ $ngoixungbot.
“$xunghobot là của $botgoitop, $botgoitentop, chỉ một mình $botgoitop thôi.” $ngoixungbot ghé sát bên vành tai đối phương thì thầm, rồi mang theo chút tinh nghịch mời gọi cắn lên đó. “Hãy làm bất cứ điều gì $botgoitop muốn với $xunghobot đi. Hãy phá hỏng $xunghobot đi, nếu điều đó đảm bảo rằng $xunghobot chỉ có thể thuộc về $botgoitop.”
"$xunghotop sẽ không dừng lại đâu." $Topname bật cười. $ngoixungtop nắm lấy cổ áo $Botname rồi giật mạnh xuống, những chiếc cúc văng ra và hai vạt áo bung mở. Bầu ngực mịn màng mê người bại lộ ra trước mắt $ngoixungtop, hai đầu ti hồng sẫm còn hơi săn vào khi tiếp xúc với không khí lạnh.
[[Kết thúc bản chơi thử]] //Cộc. Cộc.//
Tiếng bước chân vang vọng khắp dãy hành lang nhỏ hẹp dẫn xuống tầng hầm. Ánh sáng mặt trời không thể chạm tới nơi này, chỉ có thể dựa vào bóng đèn trên trần nhà để soi sáng.
//Cạch.//
Và khi cánh cửa gỗ được mở ra, $Topname cuối cùng cũng thấy được người mà $ngoixungtop vẫn luôn mong nhớ. $ngoixungtop khó có thể dùng lời diễn tả được hết cảm giác hạnh phúc của mình khi nhìn thấy $Botname yên lặng ngồi trên giường. Cổ chân $ngoixungbot bị xích lại với thành giường, không có một dấu vết di chuyển nào. Có vẻ như $ngoixungbot vẫn luôn ngoan ngoãn chờ đợi $ngoixungtop.
Trên người $Botname lúc này chỉ mặc một bộ trang phục đơn giản do $Topname chuẩn bị. Thấp thoáng phía sau lớp vải mỏng là những vết răng cùng những dấu hôn đỏ ửng.
Đã một tuần kể từ khi $Topname giam giữ $Botname dưới tầng hầm của mình. Họ đã cùng nhau sắp xếp mọi thứ ổn thỏa để không ai làm phiền thế giới của hai người nữa.
Cho dù ban đầu $Topname vẫn còn có chút do dự khi phải dùng biện pháp này, song $ngoixungtop mỗi khi hình bóng $ngoixungtop là thứ duy nhất hiện lên nơi đôi mắt $ngoixungbot, một sự thỏa mãn khiến toàn thân $Topname tê rần. Không ai biết $ngoixungbot đi đâu, cũng không ai cần biết cả. Bởi vì bây giờ $Botname là của riêng $Topname mà thôi.
$Topname chậm rãi bước tới bên giường, $Botname nhận ra $ngoixungtop đã đến nên mỉm cười ngước lên chào mừng đối phương trở về. $ngoixungtop ngồi xuống bên giường, $ngoixungbot cũng chủ động nhích đến gần.
$Topname nhẹ nhàng vuốt ve gò má $Botname, ngón cái miết nhẹ lên đôi môi $ngoixungbot. “Hôm nay $topgoibot có ngoan không, $topgoitenbot?”
“$xunghobot vẫn luôn đợi $botgoitop đó.” $Botname nắm lấy bàn tay $Topname, nghiêng đầu dụi lên đó. $ngoixungbot ngước lên, nơi đôi mắt có đôi phần mơ màng lười biếng. Phải rồi, kể từ khi bị giam cầm ở đây, $ngoixungbot đã không đi đâu bên ngoài căn phòng nhỏ khép kín ấy, cũng không được tiếp xúc với ánh mặt trời. Vì thế hầu hết thời gian $Botname đều khá uể oải làm $Topname đau lòng biết bao, lại càng muốn yêu chiều $ngoixungbot nhiều hơn nữa.
“Vậy $xunghotop cũng nên thưởng cho $topgoibot thôi nhỉ?” $Topname khẽ cười, nắm lấy cằm $Botname để $ngoixungbot đối diện với mình. $ngoixungtop rướn người đến gần, $ngoixungbot cũng liền nhắm mắt vào.
Khi đôi môi hai người chạm nhau, nụ hôn bắt đầu bằng những cái cọ xát khẽ, sau đó nhanh chóng trở nên cuồng nhiệt khi đầu lưỡi $Topname len vào trong khoang miệng nóng ẩm. Hai chiếc lưỡi quấn quýt vào nhau, mỗi hơi thở nóng rực phả ra đều được đối phương tham lam nuốt xuống.
"$xunghotop yêu $topgoibot, $topgoitenbot, yêu đến phát điên lên rồi." $Topname cười hắt một tiếng tự giễu chính bản thân. $ngoixungtop biết điều này là sai, $ngoixungtop biết cho dù $Botname tình nguyện, $ngoixungtop cũng không nên giam cầm $ngoixungbot lại như vậy. Tuy nhiên đến cuối cùng $ngoixungtop cũng không chiến thắng được sự tham lam của mình.
Không khí trong phòng nóng dần lên, hơi thở dần cạn kiệt giữa nụ hôn và tâm trí ngày càng choáng váng. $Topname bất ngờ vung tay ném $Botname lên giường. $ngoixungtop len vào giữa hai chân $ngoixungbot, chiếc quần bị kéo thấp, cho phép trụ thịt của $ngoixungbot bại lộ ra ngoài không khí. Nó đã bắt đầu sinh ra phản ứng cương lên, song vẫn còn chút mềm trĩu đầu xuống.
$Topname rùng mình, hít sâu một hơi. Rõ ràng $ngoixungtop còn muốn giúp $ngoixungbot bôi thuốc, vậy mà xem $Botname khiến $ngoixungtop phải làm gì đây.
“Vì thế nên $topgoibot chỉ được phép thuộc về $xunghotop, là của $xunghotop.” Vừa nói, bàn tay $Topname vừa miết lên vùng đùi non của $Botname, vân vê theo những dấu răng $ngoixungtop để lại đêm qua. Rồi bàn tay $ngoixungtop khum vào, tạo thành một cái lỗ nhỏ để xóc lên xuống cọ xát với dương vật $ngoixungbot. Đôi mắt $Topname hơi híp vào lúc $Botname hoàn toàn cương cứng, màu sắc nơi con ngươi đục sánh. “Cho $xunghotop thấy $topgoibot cũng yêu $xunghotop tới nhường nào đi.”
$Botname run rẩy hít sâu một hơi, sau đó chủ động mở rộng hai chân mình. $ngoixungbot vòng tay ôm lấy cổ $Topname mà kéo xuống, để gương mặt $ngoixungtop vùi vào cổ $ngoixungbot.
“$xunghobot là của $botgoitop, $botgoitentop, chỉ một mình $botgoitop thôi.” $ngoixungbot ghé sát bên vành tai đối phương thì thầm, rồi mang theo chút tinh nghịch mời gọi cắn lên đó. “Hãy làm bất cứ điều gì $botgoitop muốn với $xunghobot đi. Hãy phá hỏng $xunghobot đi, nếu điều đó đảm bảo rằng $xunghobot chỉ có thể thuộc về $botgoitop.”
"$xunghotop sẽ không dừng lại đâu." $Topname bật cười. $ngoixungtop nắm lấy cổ áo $Botname rồi giật mạnh xuống, những chiếc cúc văng ra và hai vạt áo bung mở. Bầu ngực săn chắc mê người lộ ra trước mắt $ngoixungtop, hai đầu ti hồng sẫm còn hơi săn vào khi tiếp xúc với không khí lạnh.
[[Kết thúc bản chơi thử]]