Chào mừng cậu đến với IFic bonus được tặng kèm theo combo IFic ngày 25/4! Rất cảm ơn sự ủng hộ của cậu và mong cậu sẽ ăn ngon với IFic này nhaaaaa
- Đây là sản phẩm do Ngâu làm ra. Vui lòng không đem đi bất cứ nơi nào khác mà không có sự cho phép.
- Ở bài ghim của Ngâu có thông tin về cms cũng như các IFic khác (paid và free). Tiệm cơm rất mong nhận được sự ủng hộ của cậu để chúa quỷ có thêm động lực nấu thật nhiều cơm ạ <3
Cậu có muốn điều chỉnh kích thước chữ không?
<<button "Nhỏ">><<set $fontSize to "16px">><<run document.getElementById("story").style.fontSize = $fontSize>><</button>>
<<button "Vừa">><<set $fontSize to "18px">><<run document.getElementById("story").style.fontSize = $fontSize>><</button>>
<<button "Lớn">><<set $fontSize to "20px">><<run document.getElementById("story").style.fontSize = $fontSize>><</button>>
Chọn chế độ
Chọn chế độ hiển thị:
<<button "Light Mode">><<set $theme to "light">><<script>>window.applyTheme("light");<</script>><</button>>
<<button "Dark Mode">><<set $theme to "dark">><<script>>window.applyTheme("dark");<</script>><</button>>
<<button "Reading Mode">><<set $theme to "reading">><<script>>window.applyTheme("reading");<</script>><</button>>
<<set $Aname to "">>
Tên của nhân vật A là gì?
<<textbox "$Aname" "">>
<<set $Bname to "">>
Tên của nhân vật B là gì?
<<textbox "$Bname" "">>
<<set $matb to "">>
Mắt của nhân vật B có màu gì? (không ghi "màu vàng" mà chỉ ghi "vàng")
<<textbox "$matb" "">>
<<set $toca to "">>
Tóc của nhân vật A có màu gì? (không ghi "màu vàng" mà chỉ ghi "vàng")
<<textbox "$toca"
<<set $tocb to "">>
Tóc của nhân vật B có màu gì? (không ghi "màu vàng" mà chỉ ghi "vàng")
<<textbox "$tocb" "">>
<<set $ngoixunga to "">>
Ngôi xưng/cách gọi thứ hai của A là gì? (Ví dụ: Nếu ngôi xưng của A là "anh" thì sẽ là "anh ngước lên rồi mỉm cười")
<<textbox "$ngoixunga" "">>
<<set $ngoixungb to "">>
Ngôi xưng/cách gọi thứ hai của B là gì? (Ví dụ: Nếu ngôi xưng của B là "anh" thì sẽ là "anh ngước lên rồi mỉm cười")
<<textbox "$ngoixungb" "">>
<<set $xunghoa to "">>
A xưng hô với B như thế nào?
<<textbox "$xunghoa" "">>
<<set $agoib to "">>
A gọi B như thế nào?
<<textbox "$agoib" "">>
<<set $xunghob to "">>
B xưng hô với A như thế nào?
<<textbox "$xunghob" "">>
<<set $bgoia to "">>
B gọi A như thế nào?
<<textbox "$bgoia" "">>
<<set $agoitenb to "">>
A gọi tên B như thế nào?
<<textbox "$agoitenb" "">>
<<set $bgoitena to "">>
B gọi tên A như thế nào?
<<textbox "$bgoitena" "">>
Cảm ơn bạn đã điền xong, giờ chúng mình vào chơi thôi
[[Vào chọn prompt]]Mong là cậu đã ăn ngon và hẹn gặp lại cậu lần sau nhaaaaaa!!! Yêu rất nhiềuuuu"$bgoitena…?"
$Aname nhìn '$Bname' trước mắt, nhất thời mọi âm thanh bên trong $ngoixunga như bị tước đi. Người đứng trước mắt $ngoixunga lúc này vẫn mang những dáng vẻ quen thuộc, vẫn là mái tóc $tocb cùng với đôi mắt màu $matb. Song nơi $ngoixungb cũng có cái gì đó xa lạ làm sao.
$ngoixungb nhìn già dặn hơn nhiều. Cứ như thể đã vài năm trôi qua kể từ lần cuối cùng họ gặp nhau.
Và….$ngoixungb nhìn như có thể bật khóc trước mặt $ngoixunga bất cứ lúc nào nhưng cuối cùng vẫn kìm nén lại.
$ngoixungb không nhìn giống như $Bname mà $Aname biết.
$Aname tự hỏi chuyện gì đã xảy ra. Điều cuối cùng $ngoixunga nhớ là bản thân chìm vào giấc ngủ khi nằm bên $Bname và khi mở mắt, $ngoixunga đã ở nơi này.
"$bgoitena." '$Bname' là người phá vỡ bầu không khí im lặng giữa họ. "$xunghob biết điều này thật điên rồ." Giọng $ngoixungb nghẹn lại, và $Aname đã vô thức bước tới gần hơn. "Nhưng…" $Aname đã trước mặt $ngoixungb. "...$bgoia có muốn ở bên $xunghob ngày hôm nay không?"
"Tất nhiên rồi." Mọi thứ thật xa lạ và thân thuộc một cách kỳ quặc. Nhưng $Aname không quan tâm tới điều đó hay việc $ngoixunga đang ở thế giới điên rồ nào. Bàn tay '$Bname' đang trống trải và $ngoixunga lựa chọn nắm lấy nó.
Họ đã có một buổi hẹn hò. Họ ở bên nhau suốt một ngày dài. $ngoixungb vẫn luôn cười, cớ sao $ngoixunga lại thấy như thể $ngoixungb vẫn nghẹn ngào sắp khóc.
“Bởi vì $xunghob hạnh phúc lắm”, '$Bname' cho $Aname đáp án nhưng $ngoixunga thấy điều ấy ngớ ngẩn tới đau lòng.
Vào cuối ngày, họ trở về nơi họ lần đầu gặp mặt. Ngay cả nơi này cũng xa lạ, cứ như thể thế giới này đã trôi qua vài năm mà không có $ngoixunga. Nhưng $Aname cũng không muốn nghĩ nhiều khi '$Bname' rúc mặt vào bờ vai $ngoixunga. Còn tay $ngoixunga đặt lên eo $ngoixungb, nhẹ nhàng dùng lực tạo thành cái ôm bao bọc $ngoixungb vào lòng.
Mi mắt $Aname nặng quá, giọng thì thầm của '$Bname' vang lên tai chỉ càng khiến điều đó tệ hơn.
"Giá như $xunghob có thể ích kỷ giữ $bgoia ở lại, $bgoitena."
"Mhm…Nếu đó là điều $agoib muốn, $agoitenb."
"Không được đâu, $bgoitena. $Bname của $bgoia sẽ buồn đó….Có lẽ sẽ buồn tới mức muốn chết đi nhưng cuối cùng vẫn sống tiếp với những gì $bgoia để lại."
Nhưng $Bname đang ở đây mà, $Aname khó hiểu song cơn mơ màng ngăn $ngoixunga lên tiếng. Thế giới xung quanh đang dần phai nhạt, chỉ còn hơi ấm từ $ngoixungb rõ rệt.
"$bgoitena."
"Ừ."
"Có lẽ vì '$bgoia' giận lắm khi mới chỉ năm năm thôi mà $xunghob đã lỡ quên mất hơi ấm của $bgoia như thế nào rồi phải không?"
Mình sẽ không bao giờ giận nổi $Bname cả, $Aname biết rõ.
"Vì vậy nên cảm ơn bgoia đã đến bên $xunghob hôm nay."
Mi mắt $Aname nặng quá. Cơn buồn ngủ khiến $ngoixunga cảm thấy như mình đang dần bị cuốn đi, và '$Bname' cho phép điều đó xảy ra.
"Trở về đi, $bgoitenb."
Về…Nhưng $Aname chỉ muốn về nơi ở ngay cạnh $Bname.
"Bảo với '$Bname' rằng đừng bao giờ buông tay $bgoia ra nhé."
Mọi thứ chỉ còn bóng tối. Và câu nói cuối cùng của '$Bname' nhạt dần.
"Tạm biệt. $xunghob yêu $bgoia—"
"---! $bgoitena! $bgoia tỉnh lại rồi!"
Thứ đầu tiên $Aname thấy được sau khi đôi mắt thích nghi với ánh sáng là gương mặt lo lắng của $Bname.
"$bgoia đã hôn mê sâu tới mức không ai có thể đánh thức $bgoia dậy. Họ nói rằng $bgoia đã chết não trong lúc ngủ nhưng $xunghob không muốn tin….Cảm ơn $bgoia, $bgoitena, cảm ơn $bgoia vì đã tỉnh dậy--- $Bname nói một tràng dài dồn dập mà $Aname chưa từng thấy $ngoixungb như vậy trước kia. $ngoixungb hoảng sợ tột cùng, cũng giống như sắp òa khóc.
"$agoitenb." Dù $Aname có yêu giọng nói hay mọi thứ của $Bname thế nào, $ngoixunga vẫn cắt ngang $ngoixungb. Bàn tay $ngoixunga vươn ra áp vào gò má $ngoixungb. Và $ngoixunga nhẹ nhàng thì thầm. "$xunghoa ở đây rồi."
$Bname khựng lại trong giây lát. Cuối cùng gương mặt vẫn luôn như đang kìm nén nước mắt trong ký ức mơ hồ về giấc mơ $Aname từng có cuối cùng cũng khóc òa.
$Bname lao vào vòng tay của $Aname và $ngoixunga ôm thật chặt $ngoixungb vào lòng, chắc chắn sẽ không bao giờ buông ra.
[[Kết thúc]]