LƯU Ý: ĐÂY LÀ SẢN PHẨM DO NGÂU LÀM RA. VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI ĐÂU KHÁC HAY ĐĂNG CÔNG KHAI DƯỚI BẤT CỨ TRƯỜNG HỢP NÀO.
Cảm ơn cậu đã điền xong và ủng hộ Ngâu nhé.
1/1/2024 Ngâu sẽ mở còm lại và các IFic trước luôn được mở bán 24/7 nên cậu có thể vào link bên dưới để tham khảo hoặc inbox Ngâu nha ~
Link: https://short.com.vn/zp42
Chúc mừng giáng sinh và năm mới an lành <3
Have fun~
(button:)[[Bắt đầu]]
{(set: $var to "value")
(if: $var is "other value")[
<!DOCTYPE html>
<html lang="vn" dir="ltr">
<head>
<meta charset="utf-8">
<title>Một tối bình yên</title>
</head>
<body>
<div onmousedown="return false" onselectstart="return false">
</div>
</body>
</html>
]
(else:)[
<div onmousedown="return false" onselectstart="return false">
(set: $Topname to "")
(put:(prompt: "Nhân vật A (người chủ động hơn) tên là gì?",$Topname) into $Topname)
(set: $Botname to "")
(put:(prompt: "Nhân vật B (người thụ động hơn) tên là gì?",$Botname) into $Botname)
(set: $ngoixungtop to "")
(put:(prompt: "Ngôi xưng của A/cách gọi thứ hai của A là gì? Ví dụ:A có ngôi xưng là anh thì sẽ là A nhìn sang trái sau đó anh khẽ mỉm cười",$ngoixungtop) into $ngoixungtop)
(set: $ngoixungbot to "")
(put:(prompt: "Ngôi xưng của B/cách gọi thứ hai của B là gì? Ví dụ:B có ngôi xưng là anh thì sẽ là B nhìn sang trái sau đó anh khẽ mỉm cười",$ngoixungbot) into $ngoixungbot)
(set: $xunghotop to "")
(put:(prompt: "A xưng hô với B như thế nào? Ví dụ: tôi, anh, chị, tao",$xunghotop) into $xunghotop)
(set: $topgoibot to "")
(put:(prompt: "A gọi B như thế nào? Ví dụ: bạn, em, mày",$topgoibot) into $topgoibot)
(set: $xunghobot to "")
(put:(prompt:"B xưng hô với A như thế nào? Ví dụ: tôi, anh, chị, tao",$xunghobot) into $xunghobot)
(set: $botgoitop to "")
(put:(prompt:"B gọi A là gì? Ví dụ: bạn, em, mày",$botgoitop) into $botgoitop)
(set: $topgoitenbot to "")
(put:(prompt: "Cách A gọi tên B là gì?",$topgoitenbot) into $topgoitenbot)
(set: $botgoitentop to "")
(put:(prompt: "Cách B gọi tên A là gì?", $botgoitentop) into $botgoitentop)
</div>
]}
$Botname cuối cùng cũng len qua được dòng người đông đúc, bất giác thở hắt ra một hơi khói trắng. Tuy năm nay người ta đã dự báo sẽ không có Giáng Sinh trắng nhưng thời tiết vẫn khá lạnh lẽo. Chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng đủ khiến làm $ngoixungbot rùng mình rụt cổ vào bên trong khăn quàng cổ. Ngay cả khi đứng giữa khu phố được bao bọc bởi những tòa nhà cao ốc và dòng người qua lại thì cái lạnh mùa đông vẫn thấm đượm vào từng ngóc ngách của nơi này.
Không thể trốn tránh thì chi bằng sẵn sàng đón nhận và tận hưởng không khí buốt giá này trước khi mùa xuân tới, rồi chẳng mấy chốc sẽ là cái nắng chói chang của mùa hè thôi. $Botname thầm nghĩ với chính mình. Cứ mỗi lần ở một mình $ngoixungbot sẽ vô thức suy nghĩ vu vơ như vậy để tiêu tốn thời gian.
$Botname lấy điện thoại ra kiểm tra thời gian trên đó, sau đó kiểm tra địa chỉ $Topname đã gửi qua tin nhắn cho $ngoixungbot trước đó. Thường thì vào mỗi dịp ngày lễ thế này, $ngoixungbot và $ngoixungtop sẽ dành thời gian riêng tư cho hai người. Năm nay cũng không phải ngoại lệ, chỉ khác rằng họ không gặp nhau ở các địa điểm quen thuộc. Từng bước chân đều chậm rãi đưa $ngoixungbot rời xa khỏi sự ồn ào của thành phố, cảm giác hồi hộp cũng tăng dần lên theo mỗi giây trôi qua.
$Botname không bao giờ thực sự biết được điều gì đang diễn ra trong tâm trí $Topname, khi mà $ngoixungtop luôn có những ý tưởng $ngoixungbot chẳng thể ngờ tới vào thời gian bất ngờ nhất. $ngoixungbot tự hỏi điều gì đang chờ đợi mình ở địa chỉ trên màn ảnh này. $ngoixungbot nhìn chăm chú vào nó, song những tưởng tượng trong đầu đã bắt đầu cuốn $ngoixungbot đi. Tuy nhiên $ngoixungbot nhận ra càng nghĩ về điều đó, $ngoixungbot lại càng muốn được thấy $Topname ngay bây giờ. Lại một cơn gió đông thổi qua đem cái lạnh buốt giá bao trùm lấy cơ thể $ngoixungbot.
[[Hình như có một giọng nói quen thuộc...]]“$topgoitenbot.” Bỗng một giọng nói quen thuộc bất ngờ vang lên, cùng với một bàn tay ấm áp đan vào tay $ngoixungbot như thể điều ấy đã trở thành một lẽ thường tình. $ngoixungbot ngước lên khỏi màn hình để quay lại nhìn theo hướng phát ra âm thanh, để rồi thấy $Topname đang lo lắng nhìn $ngoixungbot. “$xunghotop đã gọi $topgoibot từ khi nãy mà $topgoibot không nghe thấy sao?”
“À…$xunghobot đang…” Khi người $Botname đang nhung nhớ bỗng đứng ngay trước mắt, $ngoixungbot lại có chút mơ màng không biết đâu là thật, đâu là hình ảnh được tạo ra từ nỗi nhớ của $ngoixungbot. $ngoixungbot nhìn $Topname, rồi nâng chiếc điện thoại của mình lên để dùng nó làm lý do cho sự lơ đãng của mình. “Tại sao $botgoitop lại hẹn $xunghobot ra đây vậy? Nơi này lạ quá nên $xunghobot mải xem bản đồ.”
“Tới mức để tay lạnh cóng thế này cơ à?” $Topname không bận tâm tới chi tiết nhỏ nhặt mà nắm lấy hai bàn tay của $Botname rồi ghé sát bên miệng mình để hà hơi nóng lên đó giúp $ngoixungbot sưởi ấm. $ngoixungbot nhận ra bàn tay $ngoixungtop cũng không ấm hơn $ngoixungbot là bao vì cảm giác hơi se lạnh lúc $ngoixungbot được $ngoixungtop bao bọc lấy. Có lẽ $ngoixungtop đã đứng đợi $ngoixungbot ở đây rất lâu rồi. Tuy nhiên rất nhanh nhiệt độ xung quanh tăng dần lên lúc hai người ở gần kề, và $ngoixungbot đã quên đi tất cả những suy nghĩ vu vơ ban nãy.
[["Nơi này là đâu vậy?"]](set: $password to "")
(put:(prompt: "Mật khẩu để unlock phần này là gì?",$password) into $password)
(if: $password is "Phép màu giáng sinh cùng OTP")
[
“Nơi này là đâu vậy?” Sau khi $Topname giúp $Botname làm ấm tay thì cũng không buông ra mà để mười đầu ngón tay họ đan siết. Họ sánh vai bên nhau bước đi trên con đường thưa thớt người qua lại. $ngoixungbot đưa mắt nhìn xung quanh, không khỏi ngạc nhiên khi vẫn còn một góc của thành phố yên bình tới vậy trong ngày hôm nay.
“$xunghotop tình cờ phát hiện ra nó mới đây thôi.” $Topname dắt $Botname đi về phía trước. $ngoixungtop nói với $ngoixungbot. Từng làn khói trắng phả ra khiến ý cười trên môi $ngoixungtop như thêm một chút mờ ảo cùng một chút mê hoặc khiến $ngoixungbot muốn ghé sát tới gần hơn.
$Topname thấy $Botname không đáp lại dù $ngoixungtop đã nghĩ rằng $ngoixungbot sẽ hỏi thêm điều gì đó vì điểm gặp mặt mới này. Song khi $ngoixungtop quay sang liền thấy được ánh mắt $ngoixungbot mơ màng nhìn mình. Gương mặt $ngoixungbot hơi ửng lên vì lạnh, còn màu sắc trong đôi mắt tựa đang sánh lại trong nỗi mong muốn mà chính $ngoixungbot cũng chưa thể gọi tên.
Bước chân hai người chậm dần trước khi dừng lại hoàn toàn. $ngoixungtop quay sang nhìn $ngoixungbot, giữa họ bây giờ chỉ còn sự im lặng cùng những làn khói trắng nhàn nhạt phả ra đan lẫn vào nhau trước khi hòa tan. Mười đầu ngón tay đan siết của hai người vẫn đang tỏa ra hơi ấm dịu êm ngay cả trong ngày đông lạnh giá nhất.
$Botname có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đập nhanh dần theo từng giây, và $ngoixungbot vô thức nín thở khi $Topname vươn tay ra. $ngoixungbot khép hờ đôi mắt mình lại, chờ đợi một cảm giác mềm mại sẽ áp lên bờ môi, Có lẽ $ngoixungbot đã luôn mong đợi điều này cả tối nay, từ khi nhận được tin nhắn của $ngoixungtop hay trên đường đi tới điểm hẹn. $ngoixungbot nhớ $ngoixungtop. Thứ cảm xúc đang trào dâng trong trái tim $ngoixungbot phải chăng là cảm xúc đặc biệt đã được quyện với phép màu Giáng Sinh.
[["..."]]
]Tuy nhiên điều $Botname chờ đợi đã không tới, thay vào đó là tiếng cười của $Topname. Trái tim $ngoixungbot hẫng đi một nhịp khi nhận ra mình vừa làm ra một chuyện đáng xấu hổ.
“Nhìn này.” $Topname đợi cho tới khi $Botname cuối cùng cũng mở mắt ra lần nữa rồi đưa tay về phía $ngoixungbot. Bàn tay $ngoixungtop từ từ mở ra, để lộ vật nhỏ được đặt trong đó. Nó là một phụ kiện nhỏ đang ánh lên thứ tia sáng nhàn nhạt trong đêm. Nếu như nhìn từ xa, có lẽ $ngoixungbot đã tin rằng đây chính là một vì tinh tú vừa hạ xuống bàn tay $ngoixungtop. “Đây là viên đá ước nguyện mang phước lành Giáng Sinh. $topgoibot có điều ước gì với nó không?”
Hóa ra hành động khi nãy của $Topname là muốn tặng cho $Botname thứ phụ kiện này, vậy mà $ngoixungbot nhầm tưởng rồi $ngoixungtop muốn hôn mình. Gò má $ngoixungbot ửng đỏ lên, song $ngoixungbot vẫn nhận lấy món quà từ $ngoixungtop. $ngoixungbot nhìn vật nhỏ trong tay, ngẩn ngơ quan sát nó trong chốc lát rồi ngước lên nhìn $ngoixungtop.
$Topname vẫn đang nhìn $ngoixungbot mỉm cười bằng ánh mắt dịu dàng đó. Và chỉ cần như vậy thôi cũng đủ làm cơ thể $ngoixungbot nhẹ bẫng, chỉ còn sức nặng từ vật nhỏ $ngoixungtop vừa tặng làm thứ giữ $ngoixungbot trên mặt đất. Liệu có khi nào $ngoixungtop biết được $ngoixungtop luôn khiến $ngoixungbot cảm thấy thế nào không? Vô số cảm xúc luôn dâng trào mỗi khi họ ở bên cạnh nhau. Chưa từng có ai khiến $ngoixungbot cảm thấy như vậy nên đôi khi $ngoixungbot còn chẳng biết phải làm sao nữa.
Nhưng cho dù lý trí có trở thành một mớ hỗn độn vì cố gắng sắp xếp những cảm xúc này, trái tim $Botname vẫn luôn biết rõ điều $ngoixungbot khao khát. $ngoixungbot nhìn xuống viên đá ước nguyện trong lòng bàn tay, âm thầm thì thầm điều ước trước khi nói nó thành lời.
[[Nói ra điều ước]]“$xunghobot ước chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi.” $Botname mỉm cười, đặt viên đá gần sát bên ngực song ánh mắt lại hướng thẳng về phía $Topname. Bởi $ngoixungbot biết sẽ không có một vị thần hay vì sao nào có thể biến điều ước của $ngoixungbot thành hiện thực ngoài $ngoixungtop. Trong đêm Giáng Sinh này và cả một đời sau đó, $ngoixungbot chỉ cần $ngoixungtop mà thôi.
“Không phải đó là điều hiển nhiên sao?” $Topname kinh ngạc giây lát sau đó cười hắt bất đắc dĩ cưng chiều. $ngoixungtop vươn tay ra ôm lấy $ngoixungbot vào lòng, rướn người để vầng trán hai người tựa sát vào nhau. Hai làn khói trắng mờ ảo lần nữa hòa vào một, đồng điệu với trái tim đang chia sẻ chung nhịp đập của họ. “Nếu vậy thì thật lãng phí một phước lành.”
“$botgoitop sẽ tặng $xunghobot thật nhiều điều ước như vậy nữa mà phải không?” $Botname vòng tay qua cổ $Topname để kéo $ngoixungtop lại gần bên $ngoixungbot hơn. Niềm hạnh phúc bừng lên nơi đôi mắt $ngoixungbot. $ngoixungbot biết viên đá ước nguyện đã biến điều ước của $ngoixungbot thành hiện thực.
“Tất nhiên rồi.” $Topname nhẹ giọng đáp lại vừa đủ cho hai người nghe thấy, nhưng sự kiên định trong giọng nói của $ngoixungtop không thể che giấu. $ngoixungtop ôm lấy bờ eo $ngoixungbot rồi cuối cùng cũng trao cho $ngoixungbot nụ hôn $ngoixungbot vẫn luôn mong chờ. Đôi môi họ quấn quýt trong giây phút rồi tách ra, chỉ để thì thầm một điều nữa để đêm diệu kỳ này hoàn thiện.
“Chúc mừng Giáng Sinh, $topgoitenbot. $xunghotop yêu $topgoibot.”
“$xunghobot cũng yêu $botgoitop, $botgoitentop. Và chúc mừng Giáng Sinh.”
[[Kết thúc]]Cảm ơn cậu đã chơi IFic giáng sinh! Mong là cậu đã có những ngày cuối năm tuyệt vời và sang năm 2024 sẽ tiếp tục ủng hộ tiệm cơm thật nhiều nhé ~
Hẹn gặp lại :33 Đừng quên ngày địa ngục mở cửa vào 1/1/2024 nữa hihi